ahappyTRAN

Trân không phải là chuyên gia mà chỉ kể câu chuyện của Bản thân mình

GỌI 1 LY CÀ PHÊ RỒI “NGỒI ĐỒNG” CẢ NGÀY

Hôm qua đọc bài báo “Chủ quán cà phê sắp vỡ nợ vì khách gọi 1 ly cà phê rồi ngồi đồng cả ngày”, mình thấy xấu hổ ghê. Vì ngày xưa mình toàn như thế!

gọi 1 ly cà phê ngồi đồng cả ngày

Hồi đó nhờ cái câu: “Em thích cứ làm, hết gạo cứ sang nhà anh múc” mà mình can đảm nghỉ việc, mở công ty riêng.Mang tiếng “Founder”, “CEO” cho oai chứ Trên răng Dưới dép. Khởi nghiệp 0 đồng thì không đúng, mình khởi nghiệp 50tr. Đầu tiên là đóng 30tr cho một khoá học kinh doanh, 5tr thuê văn phòng ảo, 5tr mua website, 10tr để dành sinh sống. Máy tính thì mua trên Tiki trả góp 12 tháng lãi suất 0%.

Nhà không có máy lạnh nên sáng nào mình cũng cắp cặp ra khỏi nhà. Rồi đi đâu? Văn phòng ảo chỉ cho đặt địa chỉ và nhận thư từ chứ đâu có ngồi làm việc được.

Thế là chui vào quán cà phê ngồi đồng từ 8h sáng tới cỡ 3-4 giờ chiều. Thề luôn, gọi đúng 1 ly nước. Mà trà sen trà đào các kiểu tới 39k lận, mình chỉ dám gọi cà phê vì cà phê 29k. Mà đâu có biết uống cà phê, may quá có bạc sỉu cũng bằng giá.

Rất biết ơn The Coffee House vì đã cho mình những ly nước lọc miễn phí. Mọi người ở quán cũng rất lịch sự và cũng có nhiều bạn tới làm việc, học bài giống mình, đỡ ngại vì gọi 1 ly cà phê rồi ngồi đồng quá lâu, uống nước lọc quá nhiều.

Kinh nghiệm khi ngồi quán một mình mà sợ mất đồ khi đi toilet là nhờ một bạn giống mình trông đồ hộ.

“Mày đi đi, lát nữa mắc thì tao trông đồ hộ cho!” Hình như câu đó có viết ở trên trán hay sao á mà khi mình đứng lên nhìn xung quanh sẽ có một ánh mắt kèm theo cái gật đầu, thế là nhanh chân dọt lẹ. Lát nữa nghe tiếng ghế rột rẹt đứng lên thì quay qua nhìn mỉm cười lại.

“Ahaaaa, mầy đi i* đúng hônnnn. Đi cả buổi là tao hiểu rồi nhaaaaa!” Đó là cái tui đọc được trong nụ cười hàm ý của thằng quể sử kia, muốn độn thổ. Nghĩ lại còn buồn cười. Tính ra ăn ở tốt nên đi toilet mấy trăm lần chưa mất cây viết nào.

Viết website, biên tập video, chỉnh hình, gửi mail, nghe điện thoại khách, tiếp khách, soạn hồ sơ, nộp hồ sơ online,… tất tần tật mình đều làm ở quán cà phê trong gần 6 tháng đầu khởi nghiệp.

Trừ khi khách chọn quán, còn lại mình đều đến The Coffee House, chán quán quận 7 thì qua quận 3, quận 1 – nhưng đều là TCH hết. Trưa nào có khách gọi thì mình vui order thêm bánh mì ăn, còn không có khách thì cắm đầu tới 3-4h chiều rồi về luôn.

Khách bắt đầu có đều, mình thấy không thể chạy rong nghêu ngao nữa nên bấm bụng thuê một chỗ ngồi trong Văn phòng chia sẻ. Chấm dứt chuỗi ngày ăn nhờ ở đậu TCH.

An cư – lạc nghiệp. Chỉ vài tháng sau, mình có nhân viên đầu tiên. Rồi tăng dần, tăng dần… Sáng nay mình ra Quán cũ ngồi lên kế hoạch “ra riêng”, lòng vừa háo hức vừa bồi hồi… Vừa đá chống, bác bảo vệ đã chĩa “súng” vào đầu bắn cái chíu, 36 độ rồi cười bảo “Dạo này Giám đốc bận quá toàn về sớm ha” ????.

Thật lòng biết ơn những quán cà phê như The Coffee House đã vui vẻ “chứa chấp” mình trong thời áo vũ cơ hàn.

Biết ơn cả những vị khách đầu tiên đã tin tưởng, đồng hành trong những chập chững đầu tiên ❤️

Trả lời